đây Chính Xác Là Những Gì Mình Trải Qua Trong Hơn 1 Năm Vừa Rồi, Cảm Giác đi Từ

đây chính xác là những gì mình trải qua trong hơn 1 năm vừa rồi, cảm giác đi từ hy vọng, kỳ vọng rồi lần lượt thành thất vọng, nó đau khổ biết bao nhiêu.

Sao anh có thể làm em đau đớn hoài vậy, em đâu muốn gì nhiều, ngoại trừ bình yên...

Mình Cứ Tưởng Sau Khoảng Thời Gian Dài Như Vậy, Sau Hàng Trăm Hàng Ngàn Lần Suy Nghĩ
Mình Cứ Tưởng Sau Khoảng Thời Gian Dài Như Vậy, Sau Hàng Trăm Hàng Ngàn Lần Suy Nghĩ

Mình cứ tưởng sau khoảng thời gian dài như vậy, sau hàng trăm hàng ngàn lần suy nghĩ mình đã chấp nhận, đã nguôi ngoai, đã dứt bỏ đc họ nhưng sau 1 số lần như giấc mơ hôm qua, mình mới biết là mình chưa. Tim mình, não mình mà ko thể làm chủ đc. Ko thể bắt nó ko buồn hay ko suy nghĩ, ko mơ về ai đó nữa... bất lực thật ha...

Nhiều khi mình nghĩ hay cứ ôm kỷ niệm đẹp của quá khứ mà sống 1 mình đến già cho lành nhỉ... Nhưng rồi khi vô tình chứng kiến hoặc mơ thấy họ hạnh phúc bên người khác là mình lại từ bỏ suy nghĩ đó và lại muốn có 1 hạnh phúc như họ.

Nhưng bây giờ chưa dứt đc quá khứ thì chưa đến đc với ai cả dù họ có tốt đến mức nào đi nữa. Đến với ai cũng ám ảnh sẽ lặp lại kịch bản: ban đầu thì rất tốt, kết thúc lại dở tệ...

Mình luôn tin là mỗi người đều có 1 người sinh ra dành riêng cho mình. Đến bây giờ, cái người định mệnh ấy với mình sẽ là người: đợi đc đến lúc mình sẵn sàng yêu họ. Nếu họ ko đợi đc mà đến với người khác thì ko phải người dành cho mình rồi.

Hôm qua dì lại mai mối cho 1 người và mình vốn ghét trò mai mối nên đã ko thèm ra tiếp. Mình biết mình làm thế là bất lịch sự và có lỗi với họ nhưng ko còn cách nào khác. Họ có chửi mình hay bảo mình điên, già rồi còn kén chọn mình cũng chấp nhận thôi... sống đến tầm này mà còn để tâm ai nghĩ gì về mình thì sao sống nổi.

Dì trách mình và bảo ngta đến ko thích thì cứ tiếp, cứ cắm ca cắm cảu, cứ lấy chồng đi có đứa con rồi ko hợp thì bỏ, ít ra có đứa con sống cùng nó, về già sống 1 mình đau ốm ai chăm. Xong ai khoe ảnh gia đình hạnh phúc cũng bảo đấy mày thấy ngta có vợ có chồng sướng chưa, chả ai sống 1 mình mà hạnh phúc cả ... rát hết cả tai. Mình thậm chí p gắt lên là thôi dì đừng nói nữa cháu đau đầu lắm, mỗi ng 1 tiêu chuẩn hạnh phúc riêng chứ. Dì nói nữa cũng ko thay đổi đc gì đâu. Thế là dì dỗi mình, ko thèm nói gì luôn...

Mình phải nói thật là mình ko thích tính cách của dì. Cứ áp đặt quan điểm của mình lên ng khác. Dì nghĩ làm thế là tốt cho mình nhưng mình có cần đâu, thấy rất phiền là khác... Mình biết là mình có nói bao nhiêu đi nữa dì cũng ko bao giờ hiểu đc đâu. Ngược lại mình cũng ko nghe theo dì đc. Haiz, dù dì có giận ko thèm nhìn mặt mình nữa mình cũng chấp nhận thôi. Cuộc đời mình mình phải sống theo ý mình chứ, dù có thế nào mình cũng là người chịu hậu quả cho những quyết định của mình chứ có ai chịu thay đc...

Lâu rồi ko lên tum này than thở, hôm nay nhiều chuyện dồn nén quá ko chịu nổi lại ngoi lên vậy. Tự kỉ mãi ở story ig thì cũng chán...

More Posts from Caduoitegieng and Others

2 years ago
Mỗi Khi Em Có Chuyện Thì Mình Sẽ Là Người Sau Cùng được Biết, Hoặc Là Người

Mỗi khi em có chuyện thì mình sẽ là người sau cùng được biết, hoặc là người duy nhất em có thể kể. Khi đó em sẽ tìm mình, để nói cho hết những tâm tư trong lòng bởi em biết mình sẽ hiểu và chịu lắng nghe.

Và rồi em sẽ lại rời đi, như mây đen chỉ đến khi trời mưa bão. Bão tan, mây đen cũng đi mất. Mình lại hốt hoảng tìm em, và em sẽ chỉ cười, một nụ cười nhẹ “em ổn anh đừng lo. Đừng tìm em.”

Mình biết tính cách của em dễ mủi lòng, nếu mình như người cũ của em chạy đi lùng sục từng góc quán quen em ngồi, từng nơi em đã ghé thì ở đâu đó sẽ tìm thấy và em sẽ cảm động mà mở lòng ra một chút.

Có lẽ là cách nghĩ của mình thực tế quá, có lẽ bởi bản thân đã quen với việc phải vượt một mình, thế nên mỗi khi em nhắn cho mình vỏn vẹn vài chữ để ngăn mình tìm em. Mình sẽ dừng lại, dẫu biết rằng em vẫn còn chênh chao, bởi thâm tâm luôn không muốn ép em làm bất cứ gì nếu em đã không thích. Thế nhưng mà có lẽ cách nghĩ này sai những khi em buồn mất rồi.

Có lẽ tình yêu của mình giống con ng mình, nhẹ nhàng và vô vàn điều bé nhỏ thôi chứ chẳng còn bão lửa như xưa nữa. Mình tôn trọng người mình thương cũng như từng lời người thương nói, thế nên nhiều khi mình thấy mình ngu quá.

Đã nhiều lần mình nhớ em, có lần chợt tìm thấy em đang nắm một bàn tay ai đó khác.

Mình chỉ rẽ góc khác lặng thinh.

5 years ago
Mình Cảm Thấy Cô đơn Quá, Thật Buồn

Mình cảm thấy cô đơn quá, thật buồn

Chắc chắn rằng không một ai ngoài kia hiểu được mình cả. Có người hiểu mình thực sự là một chuyện vừa buồn vừa vui, nhưng lúc này thì mình khoing có cả hai

Những đêm khuya thật khuya và mắt mình không chịu ngủ

2 years ago

Bao nhiêu

7 years ago
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Giật Tít Tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)

Giật tít tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)

4 years ago

Chắc mình vẫn sẽ khóc như vậy

“Rồi Sẽ Có Một Ngày Mùa đông, Bạn Ngồi Trong Phòng. Vô Tình đọc Lại Từng Câu

“Rồi sẽ có một ngày mùa đông, bạn ngồi trong phòng. Vô tình đọc lại từng câu chữ bạn ghi vào thời điểm này một năm đã rất xa, cho một người bây giờ cũng đã rất xa, rất lạ, mà bạn đã rất thương. Sống mũi bạn cay cay, mắt bạn nhòe đi một nửa, nhưng bạn sẽ không khóc. Vì bạn không có thời gian khóc cho quá khứ, bạn đã đi được một quãng đường rất dài, bạn đã rất giỏi rồi. 

Cuộc đời là vậy đó, đem biết bao kỷ niệm thật đẹp để khiến bạn yếu lòng mà quay đầu lại. Nhưng bạn phải chiến thắng cuộc đời, ngay cả khi không có cơ hội nào nữa!”

6 years ago
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22
2019-03-22

2019-03-22

7 years ago
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me
Đà Nẵng, Mùa Lau 2015, Photo By Me

Đà Nẵng, mùa lau 2015, photo by me

Sự tích cỏ bông lau

 Ngày xưa có một nhóm quỷ dữ trốn khỏi địa ngục xuất hiện vào đêm trăng rằm bắt cóc trẻ  em và phụ nữ để kéo dài thời gian ở trần thế của mình. Một hôm nọ, Chúng đến để tìm nhà tiên tri nổi tiếng của ngôi làng ven suối nguồn để chỉ cho chúng cách tồn tại mãi mãi nhưng đã nhiều năm nay  chúng chưa thể đi qua vì dân làng đã che giấu nhà tiên tri ở một nơi nào đó trong khu rừng- nơi ngăn cách giữa hang quỷ và ngôi làng, khu rừng ấy được tạo ra bởi một người phụ nữ hi sinh chấp nhận  sống đơn độc bên trong khu rừng ấy để biến khu rừng trở thành một mê cung khiến lũ quỷ không thể nào đi qua được.

 Sau khi người phụ nữ đột nhiên mất tích, cả dân làng không biết cô đã đi đâu ngoài  những lời đồn khó tin về người sáng tạo khu rừng, rồi cô ấy cũng dần bị đưa vào quên lãng thế nhưng với chàng trai thì không. Có người phụ nữ lạ đã xuất hiện trong giấc mơ của anh với những bước đi  vội vã. Anh cố đuổi theo nhưng không kịp. Anh cho rằng cô gái chính là người đã mất tích và cũng chính là duyên phận của anh. Rồi những ngày sau đó, anh tiếp tục mơ, cô gái đã đưa anh đi đến những  miền tươi đẹp, chỉ có anh và cô, đùa nghịch bên dòng suối, kì lạ thay cô gái ấy không bao giờ nói.

 Cứ vào mỗi năm nhà tiên tri lại trở về ngôi làng và cho ra một lời tiên đoán. Nhưng lần  này bà nhìn thẳng vào anh và nói “tại họa sẽ bị ngọn lửa này đốt cháy thành tro bụi”, Cứ thế bà chậm rãi bước đi khi ánh mắt của nhiều người vẫn đang dồn về phía anh. Một cách hối hả, chàng trai  đuổi theo bà như muốn hỏi nhưng dường như bà đã biết trước được số phận của anh, bà nói:

 "rằm năm nay hãy đến giữa khu rừng. Con sẽ gặp được người trong mơ"

 "nhưng khu rừng ấy rất nhiều cạm bẫy làm sao con có thể..“-Chàng trai tỏ ra lo  lắng

 "hãy đi theo hướng mặt trời mọc con sẽ thấy. Nhưng đến khi hoàng hôn buông xuống con vẫn  chưa thể ra khỏi khu rừng, con sẽ bị thiêu đốt và mãi mãi không thể nào chuyển kiếp được.”

 Nhà tiên tri đi khuất, anh trở về ngủ vùi nhưng không còn mơ thấy giấc mơ nào nữa. Đợi  đến rạng sáng của ngày rằm. Anh bắt đầu đi vào khu rừng để tìm kiếm tình yêu của mình nhưng không dễ dàng gì, anh phải chiến đấu với thú dữ, vượt qua những con nước lớn, những hẻm núi trắc trở đến  khi người mệt lả. Trời đã bắt đầu về chiều.

 Lũ quỷ xuất hiện tìm kiếm người phụ nữ đã dựng nên khu rừng này để hóa giải. Người phụ  nữ ấy hôm nay không trốn chạy chúng như mọi khi nữa mà đợi ở giữa khu rừng, nét mặt trông ngóng rạng ngời như thể mình sắp được hồi sinh vậy. Lũ quỷ dễ dàng nhìn thấy cô, nhưng cô vẫn cứ ngồi đó  dưới thềm cỏ thơm ngát nhẹ dịu. Cô chọn cách chiến đấu với lũ quỷ vì chỉ khi chúng chết, cô mới có thể cùng anh bước ra khỏi những giấc mơ, ra khỏi khu rừng và bên cạnh nhau sống hạnh phúc trọn  vẹn. Thế nhưng rõ ràng cô biết mình không thể thắng chúng. Cô chóng chọi với chúng một mình, đến đường cùng cô bẻ một nhánh cây sắt nhọn và tự đâm vào ngực, dòng máu đỏ thẫm loang ra ra làm lũ quỷ  sợ hãi. Chúng vốn là loài sợ máu của những trinh nữ đang yêu. Chúng lùi ra xa những vẫn vây quanh cô vì biết chắc khi cô chết khu rừng sẽ biến mất.

 Mặt trời đã lặn để lại màn đêm đen như mực, người anh đã bắt đầu nóng dần lên. Mắt anh  mờ đi, anh chỉ muốn thiếp ngủ và buông mình ở nơi này nhưng anh ngày một nghe rõ hơn tiếng gào thét của lũ quỷ như thể chúng đang mừng rỡ điều gì. Anh cố gắng đưa từng bước đến gần tiếng thét và  bất chợt anh nhìn thấy người con gái mặc váy trắng đang nằm im bất động dưới thảm cỏ với một vệt máu đỏ tươi đang thấm dần trên ngực. Linh tính mách bảo anh đó là cô ấy, anh bàng hoàng đến nỗi  không còn cảm thấy sự đau đớn của da thịt, không cảm thấy được lũ quỷ đang tiến về phía anh. Anh tiếp tục đi đến bên cô cho đến khi lũ quỷ chạm vào anh thì người anh hoàn toàn bốc cháy, ngọn lửa  rực lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thiêu đốt bọn quỷ dữ thành tro bụi nhanh đến mức chúng chưa kịp nhận ra được sức nóng của nó. anh đến gần và ôm cô vào lòng, đưa ánh mắt chết lặng vào khuôn mặt  đang nhắm nghiền mắt như thể đang ngủ một giấc say, nhẹ nhàng anh đặt một nụ hôn lên đôi môi bé nhỏ của cô, giống như thể mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu.

 Nửa đêm, dân làng xôn xao tỉnh giấc vì ngọn lửa kì lạ bừng lên đốt cháy cả khu rừng,  chúng bốc cháy thành tro chỉ trong một đêm, xung quanh đó chỉ còn là đồng trống mênh mông và những đợt khói nghi ngút bay lên, gió lộng thổi dữ dội. Sáng hôm sau, nơi khu rừng bị cháy mọc lên một  loài cây lạ có hoa mang hình dáng như ngọn nến màu trắng. mềm mại. Người dân đặt tên cho nó là “cỏ bông lau”. Kể từ ngày đó không ai nghe thấy tiếng hú của lũ quỷ, nhìn thấy nguy hiểm rình rập xung  quanh nữa. Thỉnh thoảng khi gió ghé ngang qua cánh đồng nhỏ, họ như nghe thấy tiếng ai ngọt ngào hát thì thầm với gió: “Anh ơi, nếu duyên phận bắt chúng ta chỉ có thể yêu nhau qua những giấc mơ.  Trói buộc chúng ta trong những ảo tưởng mịt mờ. Vậy thì xin duyên phận hãy cho em được ngủ mãi, để mãi mãi để được bên anh, để mãi mãi được yêu anh..”. Từ đó họ đặt tên cho nó là cánh rừng gió  hát.

 Cỏ bông lau tựơng trưng cho sự khát khao được bảo vệ và tình yêu bị ngăn cách bởi số phận  phải đợi chờ đến kiếp sau.

3 years ago

Bởi vì sợ từ bỏ thì sẽ không tìm được điều tốt hơn ??

“Đã nhiều lần muốn từ bỏ như vậy, tại sao lại tiếp tục ?”

“Bởi vì không còn lựa chọn nào khác…”

3 years ago

Cả mấy ngay nay, mình bỗng nhiên cảm thấy nhớ Huế vô vàn

Mình nhớ Huế, nhớ những ký ức tươi đẹp, vui vẻ ở đó. Thật là hoài niệm quá, mình biết rằng dù mình đi đến đâu Huế vẫn sẽ luôn trong tim mình thôi. Hẳn mình sẽ chẳng bao giờ quên được đoạn thời gian ấy.

Khó khăn, khổ cực. Mưa nhiều, nắng cũng lớn. Trong phòng trọ nhỏ vài mét vuông, thế nhưng mình khi nào cũng tràn trề hy vọng về tương lai sáng ngời. Luôn nở nụ cười sức sống, đúng nghĩa tình cảm bù vật chất. Tuổi trẻ, thật là tốt biết bao.

Cả Mấy Ngay Nay, Mình Bỗng Nhiên Cảm Thấy Nhớ Huế Vô Vàn
  • caduoitegieng
    caduoitegieng reblogged this · 1 year ago
  • caduoitegieng
    caduoitegieng liked this · 1 year ago
  • boypleikugl
    boypleikugl reblogged this · 3 years ago
  • nangmuadong
    nangmuadong reblogged this · 3 years ago
  • hoangkhuongtk
    hoangkhuongtk liked this · 3 years ago
  • lionaaoi
    lionaaoi liked this · 3 years ago
  • atashi-nchi
    atashi-nchi reblogged this · 3 years ago
  • nangmuadong
    nangmuadong reblogged this · 3 years ago
caduoitegieng - Cá đuối té giếng
Cá đuối té giếng

“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”

146 posts

Explore Tumblr Blog
Search Through Tumblr Tags