“Cả một đời nghe biết bao nhiêu đạo lý, nhưng vẫn không sống tốt cuộc sống này.”
—
Phim Không ngày gặp lại (via thang-9)
Reblog bao lần vẫn thấy buồn. Không hiểu sao lại thấy buồn khi đọc câu này.
(via thang-9)
“Hóa ra có một chữ ĐÁNG về mọi kỉ niệm, dù nó xấu hay đẹp, không phải đáng ghét hay đáng quên, mà là ĐÁNG NHỚ….” Sau chia tay, có một khoảng thời gian ai cũng tin chắc rằng mình quên rồi, quên thật rồi, mọi thứ đã trở thành quá khứ, nhưng chỉ khi có ai vô tình nhắc đến, lòng mới chợt nhói lên, cái nhói đau nhắc họ rằng kể cả khi mọi thứ có trở thành quá khứ, vết sẹo kia vẫn cứ điềm nhiên mà nằm nơi đó, tĩnh lặng chứ mà dây dứt không nguôi. Nhưng em ơi, điều kiện để bắt đầu một cuộc sống mới thật tốt đó chính là triệt để nói lời tạm biệt với quá khứ.
Hôm nay có ai đó hỏi anh về em. Anh bảo em vẫn đang ở trong thành phố này, vẫn hít thở bầu không khí này, chạy xe dưới bầu trời này. Giống như anh. Còn lại, anh không biết gì về em nữa rồi. Chúng ta từng yêu nhau, chẳng ngắn cũng chẳng dài, nhưng đủ đậm sâu. Thế nhưng, chẳng ngờ được em nhỉ, một ngày mình lại chẳng còn bên nhau nữa. Chuyện chia tay, ai cũng buồn, có thể em nói anh không đau lòng như em nhưng thật ra, anh chỉ không bộc lộ ra bên ngoài mà thôi.
Nhưng em à, thời gian rồi sẽ xoá nhoà tất cả. Rồi em sẽ tìm được một người thật phù hợp với em, người yêu sẽ che nắng, ngăn mưa cho em. Anh rồi cũng sẽ tìm được một người yêu anh, cả hai chúng ta rồi sẽ hạnh phúc trên cuộc đời này. Em hãy nhớ, dù em yêu ai, cũng phải nhớ yêu bản thân mình, vì mình chỉ có một trái tim, nhất định không được để người khác nắm giữ, em nhé.
Nếu một ngày, trên con phố quen, mình gặp lại nhau, hãy nở nụ cười em nhé, hãy nói với nhau một câu: “Đã lâu không gặp”.
Chỉ thế thôi. Cho những kỷ niệm của chúng ta vẫn luôn thật đẹp, vẫn luôn đáng nhớ.
#tinhyeucuatoi
#K
aww sao tôi lại lạc vào cái trang có chủ nhân tràn đầy ước muốn y chang tôi vậy
Một ngôi nhà, hai người, ba bữa, bốn mùa, năm nào cũng có nhau.
Hôm nay vừa buồn vừa vui và vẫn luôn nhớ anh
Khi câu chuyện diễn ra một cách nhanh chóng, mình thờ ơ nghĩ răng ôi chào bèo nước gặp nhau để xem được bao lâu
Nhưng mà thật bất ngờ làm sao, sau cùng vẫn là một nỗi thất vọng hiện diện. Mình không thất vọng vì con người đó, điều làm mình buồn nhất và cảm thấy tệ đi là mắt nhìn người của mình.
Vẫn vậy, không khá hơn được tí nào và mình vẫn đau lòng hoài thôi.
“Người tìm tôi nói lời xưa cũ
Rượu đã nhạt rồi
Uống làm sao say”
source: gyung_studio
Những thứ tồi tệ thường không đến vào ngày xấu nhất, mà nó hay đến vào ngày bạn kỳ vọng nhất.
Bây giờ, chỉ cần anh gọi thôi
Được nghe giọng anh, em sẽ khóc ngay cho mà xem
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts